满江红 书生佳人苦乐各一阕 用板桥道人体 其一

(清代)俞樾

一片青毡,遮不足、万千风雨。止落得、飘零书剑,头颅如许。

老大长充村学究,科名不到刘司户。剩凄凉、文冢哭秋风,书生苦。

出建节,芙蓉幕。入画像,麒麟阁。尚青春年少,丰姿如鹤。

束发交都收铁网,画眉人共听金钥。待功名、成了便神仙,书生乐。

《满江红 书生佳人苦乐各一阕,用板桥道人体 其一》拼音标注

mǎn jiāng hóng shū shēng jiā rén kǔ lè gè yī què,yòng bǎn qiáo dào rén tǐ qí yī
yī piàn qīng zhān,
zhē bù zú 、 wàn qiān fēng yǔ。
zhǐ luò dé 、 piāo líng shū jiàn,
tóu lú rú xǔ。
lǎo dà cháng chōng cūn xué jīu,
kē míng bù dào líu sī hù。
shèng qī liáng 、 wén zhǒng kū qīu fēng,
shū shēng kǔ。
chū jiàn jié,
fú róng mù。
rù huà xiàng,
qí lín gé。
shàng qīng chūn nián shǎo,
fēng zī rú hè。
shù fā jiāo dū shōu tiě wǎng,
huà méi rén gòng tīng jīn yào。
dài gōng míng 、 chéng le biàn shén xiān,
shū shēng lè。