陪孙之翰太傅登成都楼
(宋代)张俞
龊龊古之人,伤心广陵废。遂弦芜城歌,半夜一挥涕。蕙纨随草衰,藻黼归尘翳。魂石敛邱封,歌堂从水逝。薰光杳沈灭,吞根徒千岁。我怀吴蜀国,祸乱若符契。目览台城墟,心感君王世。干戈日驰逐,狼虎争吞噬。山河实天堑,城阙巍地肺。霸力不久炎,倏忽如焚薙。空余万雉城,岌倚寒云际。麋鹿玩苹阴,狐狸栖棘卫。江汉含呜咽,岷峨抱迢递。荒村烟花遥,落日寒风厉。因知市朝人,自古悲兴替。
《陪孙之翰太傅登成都楼》拼音标注
péi sūn zhī hàn tài fù dēng chéng dū lóu
chuò chuò gǔ zhī rén,
shāng xīn guǎng líng fèi。
sùi xián wú chéng gē,
bàn yè yī hūi tì。
hùi wán súi cǎo shuāi,
zǎo fǔ gūi chén yì。
hún shí liàn qīu fēng,
gē táng cóng shǔi shì。
xūn guāng yǎo shěn miè,
tūn gēn tú qiān sùi。
wǒ huái wú shǔ guó,
huò luàn ruò fú qì。
mù lǎn tái chéng xū,
xīn gǎn jūn wáng shì。
gān gē rì chí zhú,
láng hǔ zhēng tūn shì。
shān hé shí tiān qiàn,
chéng què wēi dì fèi。
bà lì bù jǐu yán,
shū hū rú fén tì。
kōng yú wàn zhì chéng,
jí yǐ hán yún jì。
mí lù wán píng yīn,
hú lí qī jí wèi。
jiāng hàn hán wū yān,
mín é bào tiáo dì。
huāng cūn yān huā yáo,
luò rì hán fēng lì。
yīn zhī shì zhāo rén,
zì gǔ bēi xīng tì 。