桃符
(清代)永珹
东海神山有神树,神荼郁垒为其主。阅领众鬼辄执之,持饲千年白额虎。
祓除不祥信有徵,轩辕法象非无取。爰从度索伐桃枝,削版成符制度古。
寸长则六方则三,如法书文色配五。或描苇叶象蕃鲜,或绘人形振威怒。
锡名仙木祝长生,岁杪纷纷家著户。后来图画失真意,直作门神忘初祖。
冠裳介胄总矜严,两两成行备文武。魑魅争先不敢窥,静镇双扉劳御侮。
绿章愿奏策勋词,户牖侯封应及汝。纵能金印肘后垂,生面凌烟常快睹。
退归拟学笑东坡,何惜扫门羞哙伍。年年迁次让新官,名位依然守铨叙。
所嗟古制复已难,云掩绥山不知处。
《桃符》拼音标注
táo fú
dōng hǎi shén shān yǒu shén shù,
shén tú yù lěi wèi qí zhǔ。
yuè lǐng zhòng gǔi zhé zhí zhī,
chí sì qiān nián bái é hǔ。
fú chú bù xiáng xìn yǒu zhēng,
xuān yuán fǎ xiàng fēi wú qǔ。
yuán cóng dù suǒ fá táo zhī,
xuē bǎn chéng fú zhì dù gǔ。
cùn cháng zé lìu fāng zé sān,
rú fǎ shū wén sè pèi wǔ。
huò miáo wěi yè xiàng fán xiān,
huò hùi rén xíng zhèn wēi nù。
xí míng xiān mù zhù cháng shēng,
sùi miǎo fēn fēn jiā zhù hù。
hòu lái tú huà shī zhēn yì,
zhí zuò mén shén wàng chū zǔ。
guān cháng jiè zhòu zǒng jīn yán,
liǎng liǎng chéng xíng bèi wén wǔ。
chī mèi zhēng xiān bù gǎn kūi,
jìng zhèn shuāng fēi láo yù wǔ。
lv̀ zhāng yuàn zòu cè xūn cí,
hù yǒu hóu fēng yìng jí rǔ。
zòng néng jīn yìn zhǒu hòu chúi,
shēng miàn líng yān cháng kuài dǔ。
tùi gūi nǐ xué xiào dōng pō,
hé xī sǎo mén xīu kuài wǔ。
nián nián qiān cì ràng xīn guān,
míng wèi yī rán shǒu quán xù。
suǒ jiē gǔ zhì fù yǐ nán,
yún yǎn sūi shān bù zhī chù。
- 上一篇:秀严上人以孟夏晓起诗见示即次原韵
- 下一篇:山居晚兴 其三