华山鸟道歌

(清代)英廉

群龙拔地旧欲起,掉臂抟云怒未己。细看鸟道夹苍髯,矫首天门怅烧尾。

脚底一声何处雷,蹒跚刺眼惊青能。飞空冰雪欲相溅,夺路虎罴胡为来。

解我紫茸裘,佐以青藤杖。奇石异松有如此,人生宁惜屐几緉。

危梯亦不危,兴到无艰劳。绝壁亦不绝,高立穷纤毫。

海气苍茫海天迥,何论震泽之水三万六千顷。帆樯台榭阖闾城,尺幅高堂揭烟景。

昨日孤舟系何处,烟际浮图细如箸。始知我亦扰攘尘海中,曾被山僧叹迷误。

噫嘻!安得尽将春雨化春醅,仰探北斗为深杯。百年盘礴青蠃堆,一树松前醉一回,鼠肝虫臂奚为哉。

《华山鸟道歌》拼音标注

huá shān niǎo dào gē
qún lóng bá dì jìu yù qǐ,
diào bì tuán yún nù wèi jǐ。
xì kàn niǎo dào jiā cāng rán,
jiǎo shǒu tiān mén chàng shāo wěi。
jiǎo dǐ yī shēng hé chù léi,
mán shān cì yǎn liáng qīng néng。
fēi kōng bīng xuě yù xiāng jiàn,
duó lù hǔ pí hú wèi lái。
jiě wǒ zǐ róng qíu,
zuǒ yǐ qīng téng zhàng。
qí shí yì sōng yǒu rú cǐ,
rén shēng níng xī jī jī liǎng。
wēi tī yì bù wēi,
xīng dào wú jiān láo。
jué bì yì bù jué,
gāo lì qióng xiān háo。
hǎi qì cāng máng hǎi tiān jiǒng,
hé lùn zhèn zé zhī shǔi sān wàn lìu qiān qǐng。
fān qiáng tái xiè gé lv́ chéng,
chǐ fú gāo táng jiē yān jǐng。
zuó rì gū zhōu xì hé chù,
yān jì fú tú xì rú zhù。
shǐ zhī wǒ yì rǎo ràng chén hǎi zhōng,
céng bèi shān sēng tàn mí wù。
yī xī !
ān dé jǐn jiāng chūn yǔ huà chūn pēi,
yǎng tàn běi dǒu wèi shēn bēi。
bǎi nián pán bó qīng luǒ dūi,
yī shù sōng qián zùi yī húi,
shǔ gān chóng bì xī wèi zāi。