苫次述哀

(宋代)安道

慕思君父泪千行,四十余年顾复长。高厚深恩余罔极,瞻依情切托靡方。

天颜咫尺忽成隔,庭训趋承难再望。提命谆谆犹在耳,樽彝肃肃总摧肠。

衔哀但觉苍旻远,举首惟余白日凉。展转心增风木恨,劬劳忍诵蓼莪章。

仙軿已返层霄上,夜梦仍亲御座傍。海水可枯石可化,终天仰恋讵能忘!

《苫次述哀》拼音标注

shān cì shù āi
mù sī jūn fù lèi qiān xíng,
sì shí yú nián gù fù cháng。
gāo hòu shēn ēn yú wǎng jí,
zhān yī qíng qiē tuō mǐ fāng。
tiān yán zhǐ chǐ hū chéng gé,
tíng xùn qū chéng nán zài wàng。
tí mìng zhūn zhūn yóu zài ěr,
zūn yí sù sù zǒng cūi cháng。
xián āi dàn jué cāng mín yuǎn,
jǔ shǒu wéi yú bái rì liáng。
zhǎn zhuǎn xīn zēng fēng mù hèn,
qú láo rěn sòng liǎo é zhāng。
xiān píng yǐ fǎn céng xiāo shàng,
yè mèng réng qīn yù zuò bàng。
hǎi shǔi kě kū shí kě huà,
zhōng tiān yǎng liàn jù néng wàng !