清凉纪游一十四首 其二 东台

(宋代)安道

嵯峨东陟插云峰,壁翠峦苍亘百重。妙吉祥师常说法,那罗延窟惯藏龙。

远窥沧海初升日,响振空林欲曙钟。一派明霞光绚烂,天然佛镜豁心胸。

《清凉纪游一十四首 其二 东台》拼音标注

qīng liáng jì yóu yī shí sì shǒu qí èr dōng tái
cuó é dōng zhì chā yún fēng,
bì cùi luán cāng gèn bǎi zhòng。
miào jí xiáng shī cháng shuō fǎ,
nà luō yán kū guàn cáng lóng。
yuǎn kūi cāng hǎi chū shēng rì,
xiǎng zhèn kōng lín yù shù zhōng。
yī pài míng xiá guāng xuàn làn,
tiān rán fó jìng huō xīn xiōng。