百籁坐自吟
(宋代)安道
飒然一派起秋林,相和无人竟夕吟。落叶萧萧无乍隐,悬泉㶁㶁响堪寻。
悠扬岂似临风笛,断续非关捣练砧。默坐寂寥听不厌,恍于静里得空心。
《百籁坐自吟》拼音标注
bǎi lài zuò zì yín
sà rán yī pài qǐ qīu lín,
xiāng hé wú rén jìng xī yín。
luò yè xiāo xiāo wú zhà yǐn,
xuán quán guó guó xiǎng kān xún。
yōu yáng qǐ sì lín fēng dí,
duàn xù fēi guān dǎo liàn zhēn。
mò zuò jì liáo tīng bù yàn,
huǎng yú jìng lǐ dé kōng xīn。