清闲

(宋代)安道

世间何处觅清闲,只在朝堂城市间。即此是非名利客,何殊野衲闭禅关。

《清闲》拼音标注

qīng xián
shì jiān hé chù mì qīng xián,
zhǐ zài zhāo táng chéng shì jiān。
jí cǐ shì fēi míng lì kè,
hé shū yě nà bì shàn guān。