银岭书怀

(元代)尹廷高

泥滑滑,泥滑滑,竹鸡雨声相间发。银岭遥遥马戍高,行行白尽征夫发。

征夫发白白如丝,树本欲宁风挠之。壮士心肠类铁石,别离肯作儿女悲。

终南嵩华在何许,我欲登高一怀古。会逐群仙驾紫鸾,咳唾九天落香露。

《银岭书怀》拼音标注

yín líng shū huái
ní huá huá,
ní huá huá,
zhú jī yǔ shēng xiāng jiān fā。
yín líng yáo yáo mǎ shù gāo,
xíng xíng bái jǐn zhēng fū fā。
zhēng fū fā bái bái rú sī,
shù běn yù níng fēng náo zhī。
zhuàng shì xīn cháng lèi tiě shí,
bié lí kěn zuò ér nv̌ bēi。
zhōng nán sōng huá zài hé xǔ,
wǒ yù dēng gāo yī huái gǔ。
hùi zhú qún xiān jià zǐ luán,
ké tuò jǐu tiān luò xiāng lù。